Ngày Mai Mưa Tạnh
Chương 1: Mở đầu: Trước mưa lớn
Tiếng côn trùng rả rích len lỏi qua ô cửa sổ, tiếng nước bên tai hòa cùng nhịp tim thình thịch chẳng cách nào bình tĩnh nổi, người đàn ông tuyệt vọng đặt bước vào màn mưa ẩm ướt tựa như phần kết bộ phim vừa xem xong.
Anh ngẩng đầu, nước mưa xối ướt mái tóc đen nhánh và thân trên tr@n trụi, rửa sạch vết máu dính khắp người.
Vết thương đỏ sẫm nơi bụng dưới như mặt trời buổi hoàng hôn.
Nhịp thở dần lắng lại, anh biến thành tảng đá im lìm giữ nguyên tư thế ngước nhìn tầng không, nhưng chẳng hay mắt đã nhắm tự bao giờ. Hàng mi tuồng như vẫn run nhè nhẹ, chốn đồng hoang chỉ có mưa rơi xối xả, quất lên vai và ngực người đàn ông.
Khi các giác quan sắp bị tiếng mưa nuốt chửng, bỗng dưng anh hít thở dồn dập hẳn lên.
Dường như anh đã chết một lần trong lúc chẳng ai hay biết.
Người đàn ông hoang mang ngó dáo dác, cúi đầu nhìn vệt màu đỏ tươi chưa bị mưa xối hết cạnh chân mình. Anh bịt vết thương ở bụng dưới, chẳng mấy chốc ngón tay lại nhuốm đầy sắc đỏ âm u.
Giây phút ống kính lùi phắt ra xa, bóng người như hạt bụi ấy kiệt sức ngã gục nơi đường chân trời.
Hình ảnh hoàn toàn đen kịt, nháy mắt lặng ngắt như tờ.
Tiếng động lớn thình lình vang lên.
"Rầm."
*
"Rầm!"
Dụ Hà ngồi trên giường run bắn khi cửa gỗ đóng lại. Cậu xoay người, một chân đè lên chăn bông mềm mại màu trắng.
Trước cửa phòng tắm chỉ có một bóng đèn sợi đốt sắp hỏng, ánh sáng vàng nóng nực bị bóng người trong phim chắn mất quá nửa. Anh tiến về trước, mỗi bước chân đều đang giẫm lên nhịp tim rộn rạo của Dụ Hà.
Càng lại gần gương mặt anh càng rõ ràng, ngoài đời thật không dính cả máu lẫn vết thương.
Khương Hoán ngồi xuống cuối giường, tiện tay ném khăn sang một bên. Anh để tóc dài khá hiếm gặp ở đàn ông, không lau khô cũng không định sấy, giọt nước lóng lánh trượt dọc đuôi tóc xuống gáy, rãnh lưng rồi xuôi đến tận thắt lưng.
Cơ thể anh vẫn ướt nước.
Dụ Hà nhìn anh chăm chú, như thể anh vừa bước ra từ màn ảnh được nước mưa rửa trôi mùi máu tanh. Ánh mắt quá đỗi nóng bỏng làm Khương Hoán chẳng thể phớt lờ, anh ngẩng đầu, giờ phút này đôi mắt đen sẫm vốn phải bình thản lại lóe sáng tựa vì sao trên bầu trời đêm sâu thẳm.
Yết hầu khẽ di chuyển, Dụ Hà nhớ đến nụ hôn một tiếng trước. Cậu bắt đầu thấy khát rồi.
Hành động li3m môi không mấy rõ ràng nhưng vẫn bị phát hiện, Khương Hoán không làm gì mà chỉ nhìn chằm chằm cậu.
Nhìn nhau một lúc lâu rồi Dụ Hà cụp mắt, lặng lẽ nhích người lên.
Cửa sổ dán giấy trắng mờ mở một nửa, nửa đêm về sáng thị trấn cổ tắt đèn, chỉ có ánh trăng xanh biếc chiếu sáng đường nét gương mặt góc cạnh của Khương Hoán, ngay cả khóe môi cũng lạnh lùng nghiêm nghị, duy nhất ánh mắt toát lên đôi chút dịu dàng.
Dụ Hà ngoắc ngón tay Khương Hoán như thăm dò. Cậu rướn người, dép lê lủng lẳng trên đầu ngón chân bất chợt rơi xuống sàn gỗ, phát ra tiếng động nặng nề.
Âm thanh tần số thấp lan rộng, còn chưa chạm tới mép giường mà Khương Hoán đã duỗi tay kéo cổ áo Dụ Hà về phía mình. Ga giường tức thì nhăn nhúm, dồn đống giữa hai người.
"Nghĩ kỹ rồi?"
Dụ Hà gật đầu, không dám nói chuyện bởi hễ lên tiếng là sẽ lộ tẩy mình đang run.
Khương Hoán thở dài như đang trách cậu nông nổi.
Nhưng anh không nuốt lời.
Khi vạt áo sơ mi mở sang hai bên, hệt như có kỳ tích làm Dụ Hà không còn run nữa.
Trái tim lỡ nhịp trong phút chốc ngắn ngủi rồi bắt đầu đập điên cuồng và hoảng loạn hơn. Cơ thể tiếp xúc, da Khương Hoán nóng hơn cậu, mùi xà phòng trong trẻo nhẹ nhàng ghé lại gần, cậu giật nảy mình vì sự xâm lược quá mức mãnh liệt, ngay sau đó lại tràn ngập nỗi lòng mong đợi khó tả.
Thế là mọi câu từ đều mắc nơi đầu lưỡi, nấn ná mãi lại giấu nhẹm đi.
Dụ Hà ôm chặt tấm lưng của Khương Hoán.
Ngoài cửa sổ, cơn mưa giông đầu tiên của mùa hè ùn ùn kéo đến.
***
Tác giả có lời muốn nói:
1. Mở đầu là tình một đêm xảy ra tại thị trấn nhỏ giữa diễn viên nam 31 tuổi và cậu sinh viên đại học 22 tuổi.
2. Bản chất là yêu thầm trở thành hiện thực, cho nên sẽ có một phần cốt truyện là yêu đơn phương.
3. Mặc dù công khó theo đuổi nhưng theo đuổi được rồi thì rất dễ dỗ.
4. Chênh lệch tuổi tác dẫn đến trải nghiệm sống khác biệt, có thể sẽ không phù hợp với những bạn thích cả hai là lần đầu của nhau... Tôi xin lỗi... Vì vậy không mong đọc được tranh cãi về vấn đề này (Tác giả xin dập đầu trước!!)