Sống Lại Ta Trở Thành Hoàng Hậu Của Phản Diện
Chương 36
Lúc trước nàng tại khẩu chiến với đám nho sinh vô cùng uy phong, khiến cho những người ở đó chứng kiến phong thái của nàng đều cho rằng nàng tài học qua "ngũ xe".
*ngũ xe: ý chỉ rằng học vấn cao thâm năm xe ngựa cũng không chứa hết.
Nhưng mấy hôm trước, thái tử trong thư phòng ngẫu nhiên bàn luận văn nghĩa với nàng, ngoại trừ cái quyển Vệ tử thư nàng từng dày công nghiên cứu ở kiếp trước ra, các cái khác Khương Lê đều như vịt nghe sấm, cái gì cũng không biết.
Trong thư phòng chỉ có hai người, Khương Lê cái khó ló cái khôn nhưng mấy lần nói lảng sang chuyện khác đều không thành, cuối cùng bị Phượng Phi Vũ hỏi ra nguyên nhân.
Nếu là trước kia, phát hiện mình mời phải phụ tá rởm chắc chắn Phượng Phi Vũ sẽ không chút lưu tình ném hắn ra ngoài.
Thế nhưng khi hắn nhìn thấy thiếu niên vốn luôn cuồng ngạo, vậy mà giờ đây thái dương vã mồ hôi hột, lại chỉ cảm thấy buồn cười.
Đồng thời liền nghĩ nếu rảnh rỗi, kêu hắn qua thư viện nhập học cũng tốt, nếu không chẳng phải là đáng tiếc cho trí thông minh tuyệt đỉnh của hắn sao?
Phượng Phi Vũ đã mở miệng nói vậy, Khương Lê há có thể từ chối? Chỉ có thể đa tạ thái tử chiếu cố.
Thế nên Phượng Phi Vũ liền dẫn nàng đi gặp chủ viện thư viện vừa mới nhận chức, Mộc Phong tiên sinh.
Mộc Phong tiên sinh chính là đại nho nổi danh Đại Tề, không giống như Phàm Sinh loại người chỉ biết mua chuộc danh tiếng kia, Mộc Phong tiên sinh coi trọng đều là đạo trị quốc, tài thao lược, ngay cả thái phó vỡ lòng của Thái tử, cũng là môn sinh của ông ấy.
Khi Mộc Phong tiên sinh nghe nói thiếu niên này là thiếu phó của thái tử, mày trắng không khỏi hơi nhướn lên:
- Nếu là thiếu phó của Thái tử, tất nhiên tài học cao thâm, sao lại tới nơi này của lão hủ cầu học?
Ông vừa nói vậy, Khương Lê xấu hổ đỏ cả mặt. Thiếu phó tên tuổi nổi danh đến vậy, thế mà lại tới đây nhập học, quả thực là quá mức gây chú ý.
Nhưng nếu là người do Thái tử đề cử, nhất định là kỳ tài kinh thế, Mộc Phong tiên sinh vẻ mặt ôn hòa đưa ra mấy đề để Khương Lê phân tích.
Khương Lê kiên trì, ngay trước mặt Thái tử, lắp bắp đối đáp với tiên sinh.
Lão tiên sinh lúc đầu khuôn mặt hiền lành, nhưng càng lâu lại càng ngưng trọng, chân mày sắp nhăn lại thành chữ nhi, thỉnh thoảng lại hồ nghi nhìn về phía thái tử.
*chữ nhi 儿
Đến cùng vẫn là Thái tử điện hạ có da mặt dày công lực thâm hậu, chứ ngay cả Khương Lê đều khốn quẫn vô cùng. Nhưng hắn phong thái bình thản, sắc mặt không thay đổi nửa phần.
Về sau Thái tử mời tiên sinh vào phòng trong, cũng không biết nói gì, Mộc Phong tiên sinh cuối cùng quyết định, đặc biệt miễn cho vị thiếu phó của Thái tử thi viết.
Chỉ là không giống với đại bộ phận môn sinh ở thư viện học tập, Khương Lê sau khi nhập học, thì trời tối vẫn phải hồi phủ Thái tử.
Mà huynh trưởng Khương Chi của Khương Lê, cũng được thái tử chiếu cố, trải qua cuộc thi, cuối cùng cũng đậu được vào theo học tại thư viện.
Tại thư viện môn sinh sẽ dựa vào thành tích thi vào để phân chia lớp học..
Khương Chi bởi vì miễn cưỡng mới qua cửa, cho nên được phân tới Địa Chi Chi phân viện. Những người theo học tại đây đều là người không có lý tưởng không mấy xuất sắc.
Mà Thiên Cán phân viện, là nơi tập trung những môn sinh nổi bật nhất trong lần thi sát hạch vừa rồi.
Ngoại trừ hai phân viện là Thiên Can và Địa Chi ra, còn có một viện nữa, chỉ có ba năm môn sinh, trong ghi chép có lưu lại là những kẻ dựa vào quan hệ, toàn là hoàn khố đệ tử, học vấn chẳng đâu tới đâu cả.
Có lẽ Mộc Phong tiên sinh cũng chẳng muốn phí tâm tư đối với mấy vương hầu công tử này, cho tên tên của phân viện tùy tiện đặt là "Đinh" viện ( 丁). Tên đã nói lên tất cả, những đệ tử ở Đinh viện, nếu không chăm chỉ học tập, không theo kịp tiến độ học tập, không cần biết hậu trường của ngươi cứng thế nào, sớm muộn cũng sẽ bị khai trừ khỏi thư viện.
Lúc trước Khương Lê khẩu chiến nhóm nho sinh danh tiếng quá thịnh, cho nên cơ hồ tất cả môn sinh ở thành Lạc An đều từng gặp qua vị thiếu phó được Thái tử dùng số tiền lớn chiêu vào phủ.
Còn có mấy học sinh đều là bạn tốt của môn đồ do Phàm Sinh dẫn dắt.
Bọn hắn khi tại thư viện điểm danh phân viện, gặp Khương Lê cũng ở đó. Đầu tiên là sững sờ, sau đó ôm bụng ha ha cười nói:
- Ôi trời ơi, tưởng ai hóa ra đường đường là thiếu phó Thái tử, Tiểu khương Công tử!!! Anh tài cỡ nào, mà lại bị xếp tại Đinh viện này vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận